Giới thiệu về tôi

Ảnh của tôi
Một nốt trầm xao xuyến/Tan biến trong hòa ca.

Thứ Hai, 5 tháng 9, 2011

Lund và những mẩu chuyện

Sang tới Lund, anh em có ý chắt bóp chi tiêu để mua được những món đồ hợp lý. Bác Thế quên mang bát đi, mượn tạm cái nắp bát của Thường để ăn uống hàng ngày, chịu khổ rắp tâm dành hoa thơm cỏ ngọt cho nhu cầu sắm sửa.

Hôm đó nghe bà con kháo nhau có cửa hàng Second hand bán nhiều đồ hợp lý lắm, 4 anh em cùng phòng lùng sục đi mua (đồn rằng bác Việt cùng đoàn sắm được con giày ngon, giá rổ hợp lý). Tới nơi quả cũng nhiều thứ, nhưng chả thấy gì hay. Đột nhiên bác Thế nhìn thấy cái bát cũ, éc, mua "lund". Vừa cầm vào thì "sorry we're closing". Mấy anh em bỏ ra ngoài trước, bác Thế cầm cái bát ăn cơm cũ đứng đợi thanh toán.

"20kr" (20 ku-ron Thụy Điển, bằng khoảng 70 nghìn VND), chiếc bát được gói bằng giấy và trao cho khổ chủ.

Anh em đi cùng vừa buồn cười vừa phải nín, đau hết cả cơ bụng. Một sự quên được trả giá bằng 70k VND, cho một cái bát đã mang đầy dấu kỷ niệm thời gian của một ông sinh viên ất ơ nào đấy.

Cả đoạn đường thăm thú các nơi mua bán khác, bác Thế cứ vừa đi vừa cắp theo cái bát cũ, bọc giấy. Tây nhìn chắc cũng chả đoán được là cái gì.

Thế rồi đoàn vào nơi bán đồ gốm sứ, và ... đầy rẫy bát để ăn cơm đẹp, mới. 3 anh em không mua bát đã bắt đầu thấy cơn đau cơ bụng sắp trở lại.

"12kr" - Niềm đau chôn dấu lại trở về, 3 anh em còn lại không thể nhịn cười được nữa, ...hình hịch....

Bác Thế nhìn vào cái bát cũ cóc cáy: "Cái bát này ăn không độc nên nó mới bán giá đấy !".

************

Ăn cơm, 4 anh em bàn chuyện nói tiếng Anh mấy ngày hôm nay. Tiện đà bác Thế kể:

"Quê anh có thằng Thành "kều" lên Hà Nội làm bốc vác. Một lần đón được thằng Tây, bốc đồ cho nó xong nó cám ơn 1 câu "Thank you", ông Thành "kều" vứt luôn đồ của Tây xuống ôm chầm lấy nó mừng rỡ: Ôi sao anh biết em. (Ý bác Thế nghĩa là ông Thành "kều" nghe Thank you thành "Thanh keu" nên tưởng Tây biết mình).

Chuyện chỉ có thế mà cứ cười mãi. Cũng vì bác Kiên sau đó cứ làm mặt nghiêm nghiêm nhại lại cái dáng kể chuyện rất thật thà của bác Thế: "Thanh - keu". 

Tạm thời là công dân Lund

Lund là một thành phố nhỏ mà 95% diện tích là các công trình của Đại học Lund, do vậy dễ hiểu công dân ở đây toàn là những người thuộc giới học hành: giáo sư, nhân viên nhà trường, học sinh sinh viên, từ khắp nơi trên thế giới.

Sang đây cũng phăm phăm đi bộ, đến trường, cùng chia sẻ một giá trị là học hành, do vậy, tự nhận là công dân tạm thời của Lund.

Mà thực ra những công dân ưu tú ở Lund là những học giả, nhà nghiên cứu, say mê với hoạt động sáng tạo và truyền đạt kiến thức.

Thành phố được quy hoạch thành một không gian dành riêng cho nghiên cứu, học hành, truyền đạt kiến thức.

Đây là loạt ảnh đường đến Trường và trở về nhà:


Cư dân rất thân thiện với những người tới đây để học hành và sáng tạo, qua đó đóng góp sức sáng tạo cho thành phố đại học này.




Người ta làm mọi điều để cổ súy cho hoạt động học thuật, sáng tạo kiến thức mới.
  

Nơi tuyệt vời dành cho hoạt động học hành, nghiên cứu.


Hoàn toàn có thể sống một đời sống học hành nghiên cứu rất ổn trong môi trường tự nhiên và xã hội tốt như vậy.

Trương Chi

Thứ Bảy, 3 tháng 9, 2011

Một vòng quanh Lund




























Không có chú nào hướng dẫn viên, mấy anh em đi lêu têu.

Thứ Sáu, 2 tháng 9, 2011

Đường tới Lund

Con gái ra tận sân bay tiễn bố


21h45 giờ Việt Nam, máy bay cất cánh

22h30 xuống đến sân bay của Bangkok. 1h30 đêm máy bay rời Bangkok bay tới sân bay Copenhagen, Đan Mạch.


7h00 sáng 2/9 theo giờ Việt Nam, tỉnh giấc. Qua cánh cửa máy bay là khung cảnh bình minh từ phía Đông (chả biết lúc ấy đang bay trên vùng trời nước nào, có lẽ là một nước Trung Á)
"Đông phương hồng"


Lần đầu tiên đón bình minh ở độ cao như vậy, trông thấy rõ lằn ranh giới của ban đêm và ban ngày, một cảm giác khác lạ. 
Phía xa kia là quê hương.




Mặt trời ló rạng
Một cảm giác tự do và hơi ngợp trước sự bao la...

Đã sáng rõ cả một miền
Máy bay vẫn ù ù trườn đi giữa không trung. Chẳng phải là khách VIP, đoàn ngồi phía đuôi máy bay, tha hồ nghe tiếng động cơ.

7h30 ngày 2/9 giờ Việt Nam, trời sáng rõ, màn hình máy bay báo đang bay qua Moscow

Phía dưới là nước Nga

Một bữa ăn của hãng hàng không Thái

Nói chung là dễ ăn


12h35 giờ Việt Nam, máy bay bay qua vùng biển Thụy Điển - Đan Mạch. Phía dưới là cây cầu biển nối 2 nước mà lát nữa xuống sẽ đi qua để từ Copenhagen Đan Mạch sang Lund của Thụy Điển

Cây cầu vượt biển

Dàn cánh quạt phát điện ngoài bờ biển Đan Mạch

Hạ cánh xuống sân bay Copenhagen, Đan Mạch

Chiếc máy bay đã đưa đoàn suốt đoạn đường dài. Màu tím được chọn là màu nhận diện chủ đạo của hãng

Xe bus và Giáo sư Bo Goransson đã chờ sẵn. Sau 45 phút xe chạy, đoàn đã về tới Lund

Trên chiếc cầu vượt biển đã được nhìn thấy từ máy bay lúc trước

Xe bus về tới khách sạn Stayat, Lund (Đồng chí xế này phải lùi đi lùi lại 2 lần mới cho xe vào được sân. Có lẽ phải cho sang Xí nghiệp xe bus 10-10 của Hà Nội để tập huấn lại)



 Với các đồng chí cùng phòng (đồng chí còn lại chụp ảnh)

Trương Chi


Related Posts Plugin for WordPress, Blogger...

Viewers come from..

free counters